Cuộc đời tôi là những lần đi xin việc

Ôi, nghe bác kể mà em cũng thấy 1 phần của em trong đấy. EM ra trường được hơn 1 năm bác ạ, vừa ra trường đã thấy đời ko như mơ rồi. EM cũng chả dám mó đến ngân hàng, vì tính mình nhút nhát, chẳng bao giờ qua nổi vòng phỏng vấn tỷ lệ chọi gay gắt. Thế rồi sau 1 thời gian, em quyết định ôn thi công chức hải quan. Lần đầu ôn thi, bao nhiêu tâm sức dốn cả vào trong hơn 1 tháng trời. Cuối cùng thì công cốc, em trượt trong tư thế suýt soát nhưng k thể ngửng cao đầu vì quá buồn!!! Thế mà trước đây em còn rất tin tưởng, em cứ nghĩ chỉ cần chăm chỉ ôn là đỗ. Sau đó e cũng vào làm ở 1 công ty quen với mức lương 2 triệu, làm kế toán từ A đến Z. Công ty nhỏ, môi trường buồn chán nhưng vì chỉ có duy nhất 1 kế toán và phải tự mầy mò tất cả nên nhiều khi e cực kỳ nản. Ko ai hướng dẫn, đã thế cũng hay bị sai vặt đi đưa cái nọ, cái kia. Thế mà rốt cuộc e cũng làm được 8 tháng. Nói chung là bất cứ việc gì mình làm cũng cho mình kỹ năng các bác ạ. Hồi đó e bực lắm, nắng chang chang mà cứ phải đi đến chục cây, hết khách hàng lại đến ngân hàng, rồi đến thuế, nhưng cũng vì thế em bớt nhát hẳn. Rồi e cũng quyết định nghỉ cty đó. Vì chán, vì thấy đã học đủ và vì nghĩ cần phải có định hướng rõ hơn. Lại 1 lần nữa em lao vào ôn thi công chức. Ai dè trong thời gian ôn thi công chức, e lại đậu vào 1 ngân hàng và giờ nó đang cho đi học. Thực sự là mọi thứ vẫn rất gian nan và mệt mỏi. Tương lai ở ngân hàng này vẫn chưa biết thế nào, vẫn còn phải loại trừ trong quá trình học việc. Thậm chí nếu được đi tiếp đi chăng nữa thì công việc cũng hứa hẹn sẽ cực vất vả, đi sớm về muộn chứ k hề như mơ như mình vẫn nghĩ khi ngồi trên ghế nhà trường. Việc ôn thi công chức thì dở dang vì em cũng đã ôn được 1 tháng trong quá trình nghỉ việc. Nhưng em nghĩ một khi mình đã cố thì sẽ có khởi sắc. ĐÔi khi xin được việc hay ko ko phải do trình độ, hay do kỹ năng, mà nhiều khi nó là cái duyên với công việc đó. Giờ em đang xem cái duyên đó được bao lâu. Bác cứ cố gắng lên bác ạ. CÙng đợt với em có nhiều chị chồng con hết rồi àm các chị ý còn học hành ác chiến lắm ^^. CHiến đấu thôi!!!
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
1. Bạn là người bi quan. Chắc chắn
2. Bạn không được năng động lắm, mặc dù bạn đi lại nhiều
3. Tôi nghĩ (nghĩ thôi nhé) năng lực của bạn không đâu vào đâu.

Năm nay mình cũng 25 tuổi, nên chúng mình là bạn bè cùng lứa. ok?

Mình cũng tốt nghiệp một khoa không đâu vào đâu: Kinh tế quốc tế (không phải là kinh doanh quốc tế hay kinh tế đối ngoại nhé)

Hiện tại, mình cũng không tiền, không tình, đang làm tạm 1 công việc với mức lương cứng chỉ 5tr tháng + hoa hồng (sales). Nhưng công việc là do mình đang muốn nó như thế. Tháng 9 và tháng 10 năm nay mình đã từ chối 2 công ty với mức lương cứng tâm 10 - 12tr. Và góc nhìn của mình hoàn toàn khác.

Mình muốn kể cho bạn nghe hành trình của mình từ khi ra trường đến nay, có thể qua đó bạn sẽ biết tại sao bạn lại rơi vào hoàn cảnh như vậy.

Kỳ cuối của ĐH, tức thời gian thực tập, mình bắt đầu làm ở 1 công ty thời trang. Công ty chỉ có 10 người, lương lúc đó chỉ 2tr/tháng và hoa hồng thì không đáng kể. Nhưng mình vẫn làm, vì xác định, h không làm thì không có kinh nghiệm, không có kinh nghiệm đi xin việc làm sao nổi khi gia đình mình không tiền, không quan hệ?

Và mình làm ở đó đúng 1 năm. Sau đó mình nghỉ để tìm công việc khác. Thời gian này mình vẫn chưa có bằng Đại học vì trong khi đi làm ở cty trước, bỏ bê việc tốt nghiệp khiến mình không biết rằng mình bị mất điểm môn thể dục và chưa có chứng chỉ thể dục => không được lấy bằng.

Không có bằng cấp, không thể vào Ngân hàng hay Cty lớn. Mình chọn 1 công ty CP trẻ, có vốn đầu tư nước ngoài. Cty CP Vật Giá Việt Nam. Xin vào vị trí NVKD. Họ có 4 vòng tuyển dụng: 2 vòng pv, 1 vòng test, sau đó đào tạo không lương 1 tháng, rồi test tiếp. Nhờ có kinh nghiệm làm việc từ trước, mình đỗ đầu trong đợt tuyển dụng này.

Làm ở đây lương cũng không cao, chỉ từ 5 - 7tr. Đặc biệt lương cứng chỉ 800k (các bạn có tin nổi không?) Và chỉ tiêu thì cực căng, 2 tháng không đủ chỉ tiêu thì nghỉ việc. Bạn bè sau khi nghe xong lương và chế độ của mình, ai cũng bảo mình tìm việc khác. Nhưng mình vẫn làm, vì mình xác định rằng lương 5 -7tr đủ sống. Và sức ép về chỉ tiêu cũng như công việc sẽ giúp mình rèn luyện bản thân => Mình còn trẻ, không làm việc khó thì sau này không làm được gì.

Sau 1 năm làm ở đây, mức lương không tăng, nhưng mình lên cấp trưởng nhóm, nhờ công việc mà các mối quan hệ cũng mở rộng nhiều. Và mình nghỉ việc từ tháng 4 năm nay sau 2 năm làm việc, 1 năm làm trưởng nhóm.

Sau khi nghỉ việc, vì nhận thấy trong thời gian làm việc mình bỏ lỡ rất nhiều vì không có ngoại ngữ (tiếng anh rất kém) nên mình đi học ngoại ngữ (tiếng Tây Ban Nha) Học 7 ngày/ tuần và 6 tiếng/ngày. Để nuôi việc học mình mở hàng bán giày dép tại nhà. Các mối hàng đều lấy từ mối quan hệ từ công ty cũ. Việc bán hàng cũng áp dụng từ những gì được học từ công ty cũ (Vật Giá là công ty marketing online).

Đến tháng 9 năm nay, mình đăng ký thi bằng TBN (tháng 11 sẽ thi) và chuẩn bị để đi làm lại. Vì muốn thử sức vào Ngân hàng, mình đã đi học 1 khoá Easy Banker tại UB.

Và khi mang CV đi xin việc, mình phát hiện ra là thực tế hiện nay xin việc cũng không hề khó như mọi người kêu ca, mặc dù ngoài VCB và Ocean (mới gọi đi pv) không có NH nào tuyển mình vì lệch chuyên ngành, nhưng mình nộp hồ sơ 13 cty ko phải NH thì 10 cty gọi đi pv và mình đỗ 9 cty. Cty Cổ phần có, TNHH có, Cty nhà nước có. Và mình chọn công việc hiện tại vì tuy lương thấp, nhưng nó nhàn hạ (đối với sales) và mình có thời gian để ôn thi tiếng TBN vào buổi tối.

Kể ra như vậy để chia sẻ với bạn, việc bạn không tìm được việc làm là hoàn toàn do bạn mà thôi, đừng đổ lý do vì xã hội này nọ.

- Bạn được coi là không có kinh nghiệm làm việc vì thời gian làm việc của bạn ở mỗi công ty quá ngắn và không có thành tích gì.
- Bạn cũng được xem xét là ít năng lực (không hoà hợp được với công ty và nghỉ vì áp lực, ngại đi lại)
- Thời gian bạn nghỉ ở nhà quá nhiều, nhưng lại không làm gì (ôn thi công chức và chờ đợi nửa năm, quá lãng phí)

Nếu bạn đọc và thấy những điều mình nói là đúng, thì xin đọc một số lời khuyên của mình dành cho bạn:

- Đầu tiên, hãy lạc quan, còn rất nhiều công việc ở ngoài kia.
- Hãy tìm ngay một công việc, đừng đòi hỏi nó lương cao, hãy tìm một công việc mà bạn có thể làm được, cố gắng làm việc để có một thành tích gì đó.
- Nên chọn công việc khó, vất vả để rèn luyện kỹ năng và năng lực của mình.(ý mình không phải là phụ hồ hay xe ôm nhé). Đừng kén cá chọn canh vì hiện bạn không có quyền làm điều đó.
- Trong khi đi làm, hãy xem mình còn thiếu cái gì để làm được công việc mức cao hơn, lương tốt hơn. Hãy đi học cái đó.

Bây giờ bạn 25 tuổi, không phải là quá muộn. Tam thập nhi lập, bạn còn 5 năm để cố gắng. Nhưng hãy bắt tay vào làm ngay từ bây giờ, vì nếu bạn cứ lãng phí thời gian như hiện tại, 5 năm hay 10 năm cũng không có ý nghĩa gì.

Chúc bạn may mắn.
 
Mình cũng giống bạn. Cũng thất nghiệp gần nửa năm nay rồi. Cả ngày chỉ ở nhà rồi thi công chức nhưng cũng tạch. :D
Tiền không, việc không, tình không, bạn cũng không. Càng ngày mình lại trở nên cô độc, chẳng có bạn bè. Chẳng biết từ bao giờ tình mình lại thay đổi như thế, không thích tiếp xúc với người không quen.( có khi bọ tử kỷ rồi :D) Nhớ hồi trước mình ko như thế đâu, vui vẻ hòa đồng với mọi người.Nhiều lúc cũng buồn lắm.
Thôi hay mình kết bạn đi :D, thỉnh thoảng đi chơi nói chuyện chia sẻ cho đỡ buồn. :D
Nếu đồng ý thì cho mình SĐT nhé :D.
Với cả cho mình hỏi 1 câu: mình đã đọc bài này ở trên 1 trang báo nào rồi. Mình cũng ko nhớ rõ là trang nào. Nhưng mình tò mò muốn biết người đăng báo đấy với bạn là 1 hay không. :D.
 
Trên báo vnexpress bạn ạ. Khá lâu rồi. Và có cả trăm bình luận nữa. Hix mình cũng giống bạn này, ko biết đời dòng đời xô về đâu đây :((
 
Mình cũng đang ở hoàn cảnh không việc. Nhưng cái gì cũng có nguyên nhân của nó bạn ạ. Đừng buồn, cố gắng lên. Mình thất nghiệp cũng dài dài rôi, mình cũng áp lực, mệt mỏi, chán nản lắm. Trước đó mình rất hay đổ lỗi cho hoàn cảnh nhưng giờ thì không. Thẳng thắn phải nói lỗi là ở bản thân mình mà ra. Mình tốt ngiệp hvtc chuyên ngành kế toán. Tiếng anh thành thạo, đã thi ielts, tiếng hàn của mình cũng tàm tạm. Nói thật, mình là con một, gia đình khá giả. Từ bé bố mẹ mình quản lý mình khá chặt nên tính mình khá nhát, khả năng giao tiếp của mình kém. Mấy năm đại học mình cũng một mình, cũng tham gia các hoạt động nhưng bản chất vốn có sống vẫn rất nội tâm. Nguyên nhân lơn nhất là mình rất tự ti vì mình bị mụn khá nặng, mình đi bệnh viện da liễu chữa nhưng cũng đâu lại vào đấy, lại thuộc dạng nhan sắc bình thường. Lúc nào cũng cảm thấy không bằng người khác. Mình là đứa lối suy nghĩ không được bình thường cho lắm. Bố mẹ mình cũng có tuổi nên tất cả mình đều phải tự mình học. Mới ra trường lại được vẽ cho cuộc đời toàn mầu hồng. Một công việc tốt, lương cao. Nhưng tất cả thì không như ta mong muốn. Tớ làm cho một công ty xây dựng rồi một công ty đài loan nhưng xong lại nghỉ. Thời gian sau nộp hồ sơ xin việc nhiều nơi mà vần không có hồi âm gì.giờ nộp ngân hàng thì không đủ chiều cao (tớ 1m56, lại thẳng mặt chê mình mặt không đẹp ai nhận (mặt hơi có mụn). Tớ khóc rất nhiều, đổ lỗi cho bm, cho bản thân cho xã hội. Nhìn bạn bè mà tủi thân. Đến thời điểm này, tớ có thể nói là tớ mới là người sai. Sống mãi mới quá khứ chẳng giải quyết điều gì. 24 tuổi còn trẻ, còn khỏe. Với kỹ năng và khả năng mình có chắc chắn sẽ có nơi giành cho mình. Cố lên bạn.
 
Em năm nay 22 (tuổi tây, tính thế cho nó trẻ), học xong và ra trường tháng 12 năm 2012. Được đi làm ở 1 NH vào ngày tháng 7/2013. Công trình kiếm việc của em đối với em là "kéo dài 7 tháng" nhưng chắc là vẫn may mắn rồi. Em cũng xin chia sẻ chút ít:
- Suốt quãng đời sinh viên em chỉ biết học, không được năng động như chị và cũng vì ngoại hình nên làm thêm chỉ đi dạy kèm, có đợt nhờ quen nên làm được 2 ngày đi phát bột sữa Nestle.
- Kinh nghiệm không có, quen biết không. Lúc đó cũng liều mạng bỏ hết vốn liếng đi khám 20 tờ Sức khoẻ, mua về hơn chục bộ hồ sơ, thấy chỗ nào có cũng nộp. Thi và chờ và pv, lên SG thi... Cuối cùng trượt tất.
Nhưng được cái chưa nản nên vẫn cứ nộp. Nhưng trong thời gian chờ, em không ngồi không, gom tiền tích góp dạy kèm đi học av, học đàn guitar.
- Trong thời gian đó, BHXH có tuyển, em cũng nộp và ôn thi + học bài... Tới hồi đi thi thì ngả ngửa. Hội đồng thi quá >"<, thí sinh quay cop đủ kiểu, cảm thấy rất tức, công sức học ôn cực khổ biết bao...Hết trông mong kết quả gì rồi.
- Sau khi rớt MB thì LPB gọi đi thi, sáng thi chiều pv. Nhờ những kĩ năng học được từ thời gian "chờ" + kinh nghiệm đi pv mấy cái NH rồi nên k ngờ đậu vào làm. Vào làm tới giờ, có lúc thấy chán + khổ vì có 1 mình là nữ trong đám tuyển mới nên bị kêu đi tiếp khách (uống bia, rượu)... lại không quen biết ai nên cũng không có ai chỉ, đi làm rất cực, nhà nghèo chỉ chơi với bạn nghèo mà đòi huy động thì không làm nổi...Nhưng cũng cố vì nghĩ phải làm để có kinh nghiệm.
Thế đấy! Em chỉ muốn chia sẻ 1 ít thôi, vì em cũng không từng trải nhiều, nhưng em muốn nhắn nhủ là chị đừng để thời gian trôi qua vô ích, nhất là vẫn còn sống, còn gia đình ủng hộ. Thời gian hãy dùng để làm cái gì đó có ích, ít nhất là cho bản thân mình. Chứ đừng chán nản, 25 còn trẻ chán, đừng để vài năm nữa mà vẫn chán.
Chúc chị thành công! ^_^
 
Cuộc đời không biết khi nào nó mới mỉm cười với mình khi mà bạn bè đã có việc còn mình ênh lủi thủi một mình. Mình cũng thế thôi chẳng khác gì. biết sao giờ đành lẳng lặng mà cố gắng thôi, rầu rĩ càng già hơn :(
 
Mình cũng đang trong hoàn cảnh thất nghiệp như bạn. Mình cũng học tài chính ngân hàng ra trường cũng hăm hở nộp hs vào NH. Nhưng chỗ nào cũng đòi kinh nghiệm, sv mới ra trường lấy đâu ra kinh nghiệm chứ. Và mình làm kế toán cho 1 bác quen ở HY, nhưng nói thật công việc của mình chẳng có j, suốt ngày là chân sai vặt thôi, chẳng được hướng dẫn gì nhiều lại sống trong khu nhà trọ cùng với công nhân chẳng có ai nc cùng, sáng đi làm về tối lủi thủi nấu cơm 1 mình. Chán... xin nghỉ ra HN xin việc ( lấy li do đi học này nọ...). Bây giờ thì trong cảnh k việc làm gần 1 tháng nay rồi, k tình yêu ( mình chia tay mối tình đầu 2 năm rồi nhưng bjo cũng chẳng thiết tha y đương j cả), trong khi đó hàng tháng tiền nhà, tiền điện nc, tiền ăn và đủ thứ tiền nữa đè lên đầu. Nộp hs kế toán onl của nhiều công ty mà chưa thấy công ty nào gọi cả. Mọi người sẽ thắc mắc sao k về quê, nhưng nói thật quê mình ở HN cũng chẳng có mấy công ty mà tuyển nhân viên cả, muốn về xd quê hương lắm chứ nhưng quê hương từ chối người con này.Nói chung là nản toàn tập. 23t k biết sẽ đi đâu về đâu đây.
 
Các bạn có tin ko, t thì t nghĩ tuổi trẻ sợ nhất là thành công quá dễ dàng, ko trải qua khó khăn, đến khi vấp ngã thì không đứng dậy được. t cũng mới ra trường, hiện đang làm vị trí khá là vất vả, áp lực nhưng càng thế càng trưởng thành nhanh. ngại gì. cái gì chẳng có giá của nó, không làm thì biết mình làm được những gì
 
Em năm nay 22 (tuổi tây, tính thế cho nó trẻ), học xong và ra trường tháng 12 năm 2012. Được đi làm ở 1 NH vào ngày tháng 7/2013. Công trình kiếm việc của em đối với em là "kéo dài 7 tháng" nhưng chắc là vẫn may mắn rồi. Em cũng xin chia sẻ chút ít:
- Suốt quãng đời sinh viên em chỉ biết học, không được năng động như chị và cũng vì ngoại hình nên làm thêm chỉ đi dạy kèm, có đợt nhờ quen nên làm được 2 ngày đi phát bột sữa Nestle.
- Kinh nghiệm không có, quen biết không. Lúc đó cũng liều mạng bỏ hết vốn liếng đi khám 20 tờ Sức khoẻ, mua về hơn chục bộ hồ sơ, thấy chỗ nào có cũng nộp. Thi và chờ và pv, lên SG thi... Cuối cùng trượt tất.
Nhưng được cái chưa nản nên vẫn cứ nộp. Nhưng trong thời gian chờ, em không ngồi không, gom tiền tích góp dạy kèm đi học av, học đàn guitar.
- Trong thời gian đó, BHXH có tuyển, em cũng nộp và ôn thi + học bài... Tới hồi đi thi thì ngả ngửa. Hội đồng thi quá >"<, thí sinh quay cop đủ kiểu, cảm thấy rất tức, công sức học ôn cực khổ biết bao...Hết trông mong kết quả gì rồi.
- Sau khi rớt MB thì LPB gọi đi thi, sáng thi chiều pv. Nhờ những kĩ năng học được từ thời gian "chờ" + kinh nghiệm đi pv mấy cái NH rồi nên k ngờ đậu vào làm. Vào làm tới giờ, có lúc thấy chán + khổ vì có 1 mình là nữ trong đám tuyển mới nên bị kêu đi tiếp khách (uống bia, rượu)... lại không quen biết ai nên cũng không có ai chỉ, đi làm rất cực, nhà nghèo chỉ chơi với bạn nghèo mà đòi huy động thì không làm nổi...Nhưng cũng cố vì nghĩ phải làm để có kinh nghiệm.
Thế đấy! Em chỉ muốn chia sẻ 1 ít thôi, vì em cũng không từng trải nhiều, nhưng em muốn nhắn nhủ là chị đừng để thời gian trôi qua vô ích, nhất là vẫn còn sống, còn gia đình ủng hộ. Thời gian hãy dùng để làm cái gì đó có ích, ít nhất là cho bản thân mình. Chứ đừng chán nản, 25 còn trẻ chán, đừng để vài năm nữa mà vẫn chán.
Chúc chị thành công! ^_^
Ôi bạn giỏi qua, thật là hâm mộ, thật lòng đấy :">
P/s: Chúc chị thành công và đừng chán nản :D
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,091
Tổng số thành viên
351,644
Thành viên mới nhất
Hhonghanhh
Back
Bên trên