Con ông cháu cha, nơi đâu cũng có??

kenfntnkg

Super Moderator
Super Mod
Hôm nay mưa ở đồng bằng sông Cửu Long nhiều quá, khách ra vô cũng ít, xử lý công việc cũng ít, lượn vài vòng tự dưng nhớ lại có cái vấn đề này tính nói mà quên nói. hì hì hì ;)

Con ông cháu cha hay là con cháu các cụ cả.
Đây là từ mà hầu như ai nghe cũng ghét, nhất là những ai nằm trong cái thế "cô độc" giữa thế gian, hay con nhà nghèo lên phố tìm việc.:-w
Trừ, những ai trong cái thế có "cây cao bóng cả" nâng đỡ.

Tư tưởng lẫn tâm trí chúng ta, ai cũng nói COCC ở trong nhà nước còn tư nhân hay nước ngoài không có? Nếu ai nói thế, bé cái lầm.

Ngày xưa, khi ra trường, chính điều này làm phân tán tư tưởng mình rất nhiều. Nhà nước hay tư nhân? Lương hưu hay không lương hưu? Tự do hay gò bó? Chặt chém hay có không gian phát triển?8-}. . . nhiều thứ lắm chứ.

Mình cũng xin khẳng định mọi người, mình là 1 người trẻ, mang lý tưởng cách mạng, mang tư tưởng Hồ Chí Minh và yêu nước.
Mình là thủ lĩnh thanh niên, là người đứng đầu các hoạt động Đoàn, Hội, Đội từ trường cho tới địa phương. (cũng vừa đủ xài, không có tài giỏi quá lắm nhe bà con).
Tỉnh Đoàn và cả Đoàn phường đã OK khi ra trường rồi (về nói với Tía, ổng mắng té tát, lúc đó lương 800K, tính sao thì tính, sau này đậu vô Vietel lương 8 triệu, xỉu cái đùng, gấp 10 lần).

Ở hoạt động Đoàn có rất nhiều vấn đề, nhưng ghét nhất cứ tới kỳ Đại Hội, luôn có 2 phương án, Đại Hội bầu BCH hay là do Cấp trên chỉ định. Cứ y như là Cấp Trên toàn quyền, hiếm khi nào cho Đại Hội quyết định. Ấy thế là COCC cứ "nhú" lên làm cái chức to đùng. Cũng có người làm giỏi, nhưng cũng có người làm cực tệ. Đoàn là bàn đạp đi lên con đường chính trị mà. Bí thư Tỉnh Đoàn là tương lai sáng lạng nhất, sau này lên chức vèo vèo.
Lúc học ĐH, chính bản thân từng đi năn nỉ các Đại biểu (bạn bè mà) đừng bầu mình vào BCH (vì lúc đó đã chỉ định mình làm Bí thư), ghê chưa, đủ trạng thái hết.
Nên khi mình không được làm Bí Thư, Cấp trên (Giáo viên) nổi trận lôi đình mắng Đại hội té tát.
(nói nhiêu đó thui, hổng nói nhiều về Đoàn).

Thế là, quyết định đi tư nhân, chưa có bằng đã đậu vào ngân hàng Top Ten làn sóng xanh. Bạn bè ai cũng trầm trồ ngợi khen, nhìn mình bằng con mắt ngưỡng mộ. Mình cũng lên tới trời.
Lúc đó niềm tin mãnh liệt là ta đã thoát khỏi cái tù tùng, cái u mê, cái COCC kia.
Nhưng bé cái lầm, vô đi rồi biết, cắm đầu cắm cổ làm mà không để ý, thì cũng thuộc hàng "cao thủ võ lâm" không à. Cũng nhờ "các lão đại" gửi vô. Chí ít cũng 20 30% (đoán vậy).
Công việc thì há hốc mồm, đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Nhưng cũng được đánh giá tốt, vì mình là chàng trai độc nhất vô nhị với 7 cô nàng xinh đẹp mà. (hàng hiếm, nhiều người tưởng Pede hay là COCC nữa hix hix hix).

Lúc đó thói đời ranh ghét (thực sự), căm ghét, và bực bội.

Đời nói, "tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa".
Thế là sau mấy tháng thất nghiệp vì liều mạng mới làm 2 tháng rưỡi ngân hàng kia đã xin nghỉ. Mình xin được vào 1 ngân hàng quốc doanh (thằng này hên, vài ngày sau SCB và CCF kêu nên buồn đau đớn). Vào nơi đó, là niềm vui của gia đình, ai cũng nói ổn định. Ừ, thì cần việc, cứ làm, mà biết chắc COCC nhiều kinh.
Đúng như dự đoán, mật độ COCC còn gấp 100 lần nơi cũ. Người tài người giỏi thì đè ra kêu làm, thằng dỡ thằng lười ngồi chơi. Cuối tháng lãnh lương cũng bằng nhau. Lãnh đạo thì không có trình độ, nhưng vẫn được giữ chức và có khi đề bạt lên cao hơn. Mật độ trải dài từ H.O cho đến các chi nhánh.
Có ai vui không khi lên H.O, 3 giờ chiều nghe nói 2 phó Tổng đánh bóng bàn trong cơ quan. Hết hiểu luôn?

Qua chỗ thứ 3, cũng vậy . . .
Và từ những đứa bạn, những đứa biết sơ sơ, . . . được vào ngân hàng ngon . . .

Giờ, mình có những cảm nhận như thế này:
1. Gửi gắm là chuyện hiển nhiên của cuộc sống. Đời cha, đời chú xây dựng mối quan hệ để cho con cháu. Thì việc xin được việc cho con cháu mình là chuyện bình thường, đó là 1 quá trình của 1 quá khứ cho đến hiện tại.
2. Sự gửi gắm đôi khi đánh đổi uy tín của 1 con người hay sự tồn tại chiếc ghế của những ai đó.:)
3. Tư nhân cũng gửi gắm con cháu, cha chú, cô dì . . . đều có hết. Từ nội bộ đến lẫn bên ngoài.:^o
4. Ngay cả xin 1 chân bán ở Siêu Thị, mà nhờ quen biết cũng xin được. (ngày trước từng xin cho con bé kia làm tiếp thị bia Tiger).:-w
5. Tư tưởng đã thông ở chỗ: COCC hay gửi gắm, quan trọng là anh chị có làm được việc tốt, làm được cho mọi người nể, chứng tỏ mình là người có năng lực, thì việc gì phải ranh ghét. Cũng làm công ăn lương, bán sức lao động mà ra thôi. Vào làm cũng cày muốn chết. Chỉ khác là bước đệm vào đời mỗi người mỗi khác. Đôi khi là bất lợi (ỷ lại), đôi khi là lợi thế (đi nhanh hơn).
6. Chỉ ghét những đứa không năng lực, ỷ thế cha chú, cô dì làm chức to. Đi thì toàn ngửa mặt trên trời, làm không ra làm, chơi với bay nhảy, Sếp hông dám la, lương lãnh đều đều, có khi chẳng có công cán gì cũng lãnh giấy khen, . . .Những con người đó sống có giàu đi nữa thì cũng bị mất DANH DỰ.b-(
7. Nhiều người COCC những tính tình rất tốt và thân thiện. Trừ những kẻ khó ưa, hách dịch thôi hahaha (mình chơi với mấy đứa COCC thấy rất ok, còn mấy đứa COCC khó ưa mình hổng có chơi kekeke)


Nên thôi, KẾT LUẬN: bước đệm vào đời mỗi người mỗi khác, mỗi người mỗi vẻ. Quan trọng là ở mỗi con người có khẳng định được vị thế của mình trong cuộc sống. Làm người ta NỂ khó hơn làm người ta SỢ (cầm cây dao hù người ta, ai mà chả sợ).:eek:3

Giờ bình thản rất nhiều về chuyện này. Quan trọng là bản thân ta cố gắng. Chứ ngồi đó, đứng đó chỉ trích COCC mà không vẫn dậm chân tại chỗ, mà suốt ngày cứ đòi công bằng và sự thành công. Như vậy chẳng biết khi nào ngóc đầu lên nổi.

Ghi chú: Đóng đủ 20 năm BHXH thì có lương hưu nhé!
 
Tất cả bố mẹ làm việc một đời đều muốn đem lại cuộc sống tốt đẹp cho con cái. Và nếu sau này mình làm mẹ mình cũng thế thui, luôn đem đến cái tốt nhất cho nó. Nên bây giờ để con mình k chịu thiệt thì chịu khó cày vậy ;)) ;))
Người ta COCC là do kiếp trước người ta ăn ở hiền lương, còn mình thì :">:">
Tóm lại là nên xem lại cách ăn ở =)) =))
Cơ mà đi xin việc, đụng đâu cũng gặp COCC chặp cũng nản, tại toàn lót đường cho nó :( :(
 
Bác nói đúng.Cứ kmn,việc mình mình làm, nước sông ko phạm nước giếng,mình làm bao nhiêu mình xứng đáng hưởng bấy nhiêu.Trừ khi quá đáng quá ko chịu được thì tếch, chứ có trình độ lo gì ko vươn lên được
Bài viết hay, cảm ơn bác ^^

- - - Updated - - -

Bác nói đúng.Cứ kmn,việc mình mình làm, nước sông ko phạm nước giếng,mình làm bao nhiêu mình xứng đáng hưởng bấy nhiêu.Trừ khi quá đáng quá ko chịu được thì tếch, chứ có trình độ lo gì ko vươn lên được
Bài viết hay, cảm ơn bác ^^
 
Bài viết hay nhưng điều đoạn không hiểu rõ lắm vì tiếng miền Nam:">
Thừa nhận rằng cha nào chả thương con, anh em nào chả thương con cháu họ hàng. Ai có chức có quyền chả muốn con cháu mình được cậy nhờ, chả muốn đút nó vào chỗ nọ chỗ kia.
Thôi thì cố gắng cho con, cháu mình mai sau cũng được mang cái tiếng là: COCC=))))
 
Cuộc sống là một chuổi những bất công như thế... Nếu ai đã từng rơi vào những hoàn cãnh chèn ép như thế mới hiểu được sự đơn thân độc mã chiến đấu để được những thứ nhỏ nhoi còn xót lại ( đôi lúc thấy mình như bất lực trc cái thế lực kia, nhưng dù bạn có kêu than bao nhiêu cũng chẵng ai quan tâm, nếu như bạn cố gắng vượt qua nó thì là một khởi đầu mới cho bạn)....những ai KHÔNG có được bước đệm tốt thì chỉ biết cố gắng hết sức mình chứ biết làm gì bây giờ.
 
Sao không có thêm mấy nút
thanksz.jpg
nhỉ?;))

Bài viết hay, anh chủ thớt là người miền Nam nên càng hay:D

Người ta cống hiến bao nhiêu năm, giờ con cháu được hưởng thì cũng không có gì quá đáng cả. Trong phạm vi ngành NH bây giờ cả quốc doanh & ngoài quốc doanh vẫn còn hiện tượng này, tất nhiên quốc doanh nhiều hơn & "dễ thấy" hơn. Nhưng so với mấy năm trước thì giờ khá khẩm hơn ít nhiều rồi. Cứ nhìn vào Agribank mấy năm nay thì rõ, đăng tin tuyển toàn hệ thống, tổ chức thi tuyển & trao cơ hội cho nhiều ứng viên tiềm năng.

Nhiều bạn hay kêu ca, than vãn, trách móc, nhưng dù 99% là COCC, CCCCC thì vẫn còn 1% cho "dân thường". Nếu không thành công thì là tại mình chưa may mắn hoặc khả năng còn hạn chế. Chứ không đạt được mà đổ cho tiêu cực thì không đúng rồi. Nhiều bạn có năng lực vẫn tự mình đỗ vào Agri, BIDV, Vietin, Vietcom đấy thôi. Ngưỡng mộ lắm:">

Chốt lại, "không tránh được bão thì tìm cách sống chung với bão". Mình thấy mặt tích cực của "vấn nạn" này đối với "dân thường", là up động lực rất tốt đấy chứ:))

Nhưng, vẫn phải nhưng, cái này là một vấn nạn khá lớn trong rất nhiều vấn nạn lớn khác, kìm hãm sự phát triển của đất nước, làm chảy máu chất xám & nhiều hệ lụy khác. Nên các bạn, đã đang và sẽ có tư tưởng cố gắng để sau này con cháu mình được gắn cái mác "COCC" thì giáo dục, định hướng từ nhỏ để cái mác này là 1 lợi thế, kết hợp với năng lực thực sự để được nhiều người nể, phục, như Mr Phạm Hùng Huy - Tân CT HĐQT ACB ấy:D
 
Thật ra nhiều bạn cũng có ng quen, được ng quen giúp sức để vào. Tuy nhiên giúp để vào là 1 chuyện, còn có tồn tại đc hay không thì vẫn phải dựa vào sức của bản thân thôi. Minh thấy có nhiều mối quan hệ là rất tốt đấy chứ, dù làm j mà có quan hệ rộng thì đều dễ thành công cả. Cho nên giả sử nếu bạn ko có hoặc có ít mối quan hệ thì phải tự mà mở rộng nó thôi, VD khi học đại học thì nên chăm chỉ tham gia các hoạt động vào
 
Thanks, bài viết ý nghĩa !
Sống theo cách của riêng ta. Ở đâu vui vẻ thoải mái thì tới lui, tránh xa phiền muộn. Thói đời hư thì tránh, tốt thì xem. Dù đồi trọc hay nơi bùn đen, vẫn có những điều giản dị để khám phá :X
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,088
Tổng số thành viên
351,496
Thành viên mới nhất
betat
Back
Bên trên