Nhật ký viết chung

he he cơm áo gạo xèng, sức khỏe thể thao thôi em
chứ mẹ em vẫn đi làm nuôi a mờ :)) CSGT thì anh đi....xe buýt, ngại gì mấy bác giao thông :))
thề. cái miệng e ko thể thối hơn. mới bảo CSGT cái. trưa nay đi công việc. qua cái khúc 1 chiều ko biết bay vô bị CSGT bắt. e xin nộp phạt tại chổ ko chịu, xin sao cũng ko. đưa e về đồn bên Võ Văn Kiệt ý. xong về đồn cái a ở đồn lại tha cho e. e cũng ko hiểu nổi. tóm lại là ko mất tiền nên đời vẫn vui :D :D
 
thề. cái miệng e ko thể thối hơn. mới bảo CSGT cái. trưa nay đi công việc. qua cái khúc 1 chiều ko biết bay vô bị CSGT bắt. e xin nộp phạt tại chổ ko chịu, xin sao cũng ko. đưa e về đồn bên Võ Văn Kiệt ý. xong về đồn cái a ở đồn lại tha cho e. e cũng ko hiểu nổi. tóm lại là ko mất tiền nên đời vẫn vui :D :D
hãy nghĩ a ở đồn tốt bụng :)
 
ngồi nhớ lại buổi phỏng vấn đầu tiên, thấy biểu hiện của mình thật tệ. Có lẽ là do lần đầu tiên, lại đi pv ở 1 bank lớn, hội đồng tuyển dụng khá đông. Mình thấy thật tiếc vì nếu được pv lại, mình nhất định sẽ thể hiện tốt hơn. Đây ko phải là lời biện hộ của 1 kẻ thất bại, cố biện minh cho sự yếu kém của mình đâu, mà một phần là do hoàn cảnh nữa. Mình được hẹn 8h30 lên, 8h mình đã có mặt ở đó, tâm trạng rất tốt vì đã chuẩn bị rất kĩ. Nhưng.... mình đã phải ngồi chờ vật vờ gân 2 tiếng, khi đã thấm mệt vì ngồi chờ do ko được đi tới đi lui để vận động, vì trong bank mà, đi vệ sinh thôi mà anh bảo vệ còn nhìn mình chằm chằm, kiểu như canh chừng vậy, chị nhân viên đột ngột kêu tên mình vào. Chưa kịp định thần mình đã phải vội vã bước vào vì không dám để hội đồng chờ lâu. Tự dưng lúc ấy tim mình đập mạnh và lúc trả lời câu cú không được rõ ràng mạch lạc. Cái dở của mình là không control được bản thân vào những thời khắc quan trọng như vậy, nhưng nếu mình không bị chờ đợi lâu như thế, có lẽ mình sẽ không bị giật mình khi bị kêu vào pv, và cũng ko quá nervous như vậy! NHƯNG lỗi lớn nhất vẫn là ở bản thân mình!!!
Bây giờ, m.người ai cũng háo hức mong chờ kết quả với một hi vọng không quá thấp như mình. Mình cũng muốn được hòa chung cái háo hức ấy với mng nhưng đó là điều không thể. Mình biết mình đã thể hiện rất tệ.
Thôi thì âu cũng là cái duyên, có lẽ mình k có duyên với bank.....
 
Uhm. Hồi sv anh cũng ham hố lắm, học cả tiếng Hàn và tiếng Nhật. Nhưng tiếng Nhật anh học ko sâu, mới xong 2 bảng kana và một vài kanji cơ bản thôi. Sau đó thì bỏ cuộc vì anh ko có thời gian nhiều trong khi kanji thì đòi hỏi phải siêng.
Tiếng Hàn nuốt âm, luyến âm khá nhiều nên mình nghe thì thấy nhanh chứ họ nói thế là bình thường. Mà giờ anh lụt nghề rồi, nhiều câu nghe ko ra nữa.
Anh siêng thiệt ak. Hồi sv e chơi nhiều hơn học:)), bây h nhiều lúc cũng nổi hứng mún học cái j đó mà thấy chả có tgian nên lại thôi haiz.
 
Tính mình rất nóng, nóng kinh khủng. Mình biết là vì lo cho mình, tất cả những điều đó mình cũng biết chứ không phải không, chẳng lẽ mình nói thực tâm mình cũng chẳng muốn, nhưng mình đâu còn cách nào khác, mình buộc phải làm vậy. Mình nói ra không phải để tham khảo ý kiến, cũng không phải để xin phép, đó đơn thuần chỉ mang tính chất thông báo. Đồng ý hay không, mình vẫn làm. Vậy thì đừng mang hàng trăm thứ lo lắng mà mình biết rất rõ ra nói với mình nữa, không được lựa chọn theo ý mình đã mệt lắm rồi. Đôi khi sự quan tâm quá mức cũng làm người ta thấy rất mệt, rất ngột ngạt !
 
Anh buồn lắm E ạ
Còn em , e có buồn ko ?
:( a biết là anh ko nên khóc
Nhưng khó quá
Vì có ai đi qua thương nhớ mà quên đc nhau
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,092
Tổng số thành viên
351,676
Thành viên mới nhất
duncanlaurencem
Back
Bên trên