Nhật ký viết chung

Đang rất là đói bụng. Mới thứ hai đầu tuần mà sao thấy người ủê oải thế ko biết, ngủ trưa quên cả giờ dậy @@. Không hiểu sao mình cứ có cảm giác sờ sợ nhỉ, mất tự tin trầm trọng !!. Cứ như ông trời nói với mìnb : Đã đến lúc phải nghiêm túc đối diện với nỗi sợ cố hữu của mình rồi. Không phải ta ko cho ngươi cơ hội, việc còn lại là do ngươi, ko vượt qua được thì liệu cái thần hồn. Từ nay thời gian biểu của mình lại có thêm mục học bài. Giờ thì ko chỉ có động lực mà còn có thêm cả áp lực nữa :(( Chỉ là sao mình vẫn có linh cảm ko tốt nhỉ, thật sự chẳng biết cái gì đang đợi mình ở đó nữa :(
 
Mưa xuân
Nguyễn Bính
75015506-36885_muaxuan.jpg
[TBODY] [/TBODY]
Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già
Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
Mẹ già chưa bán chợ làng xa.

Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo: "Thôn Đoài hát tối nay".

Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh.

Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
Em ngửa bàn tay trước mái hiên
Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh
Thế nào anh ấy chả sang xem!

Em xin phép mẹ, vội vàng đi
Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe.
Mưa bụi nên em không ướt áo
Thôn Đoài cách có một thôi đê.

Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm
Em mải tìm anh chả thiết xem
Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em.

Chờ mãi anh sang anh chẳng sang
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Để cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!

Mình em lầm lũi trên đường về
Có ngắn gì đâu một dải đê!
áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya

Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
Hoa xoan đã nát dưới chân giày
Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ
Mẹ bảo: "Mùa xuân đã cạn ngày".

Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
Bao giờ em mới gặp anh đây?
Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ
Để mẹ em rằng hát tối nay?
[TBODY] [/TBODY]
 
SG chiều nay thiệt dễ thương khi tặng e nguyên một cây mưa khi vừa chạy xe ra khỏi cơ quan, bắt đầu 1 cách nhẹ nhàng thôi nhưng càng ngày càng xối xả, chợt nhói lòng khi sực nhớ lại hôm nay là một trong những ngày hiếm hoi quên mang theo áo mưa. Nhưng cũng chẳng là vấn đề gì to tát vì coi như sẵn một dịp bất đắc dĩ để trải nghiệm lại cảm giác "được" tắm mưa ngày nào, cũng chả nhớ là ngày nào nhưng nói chung cũng khá là hay ho =)). Nhưng, đến thời điểm này cái tàn dư mà nó để lại được cảm nhận ngày một rõ là cả người đang "ấm" dần đều, tỏa nhiệt ra cả mền+gối và cổ họng bắt đầu có dấu hiệu đau rát. Hy vọng ngày mai đừng liệt giường!=((
 
chiều vừa còn tất cả...tối về máy tính chỉ còn lại cái màn hình hiển thị như mới cài win..1 năm nghiên cứu của tôi :(
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,092
Tổng số thành viên
351,702
Thành viên mới nhất
dotorcaterbk8
Back
Bên trên