Nhật ký viết chung

Từ đầu đã xác định là thử sức và lấy kinh nghiệm, và cũng biết rằng kết quả cuối cùng sẽ là như vậy mà tại sao mình vẫn buồn, ngồi đọc những dòng comment mà nước mắt cứ chảy một cách lặng lẽ. ôi buồn quá, sao mình lại yếu đuối như vậy, không sao coi đây như một trải nghiệm đi, rút kinh nghiệm để lần sau có thể chiến thắng, đừng buồn nữa mà,đừng khóc nữa tôi ơi, cố lên!
 
90 mà chưa 1 lần dính vào chốn ngân hàng bác ah...đang bon chen đây :D
 
Từ đầu đã xác định là thử sức và lấy kinh nghiệm, và cũng biết rằng kết quả cuối cùng sẽ là như vậy mà tại sao mình vẫn buồn, ngồi đọc những dòng comment mà nước mắt cứ chảy một cách lặng lẽ. ôi buồn quá, sao mình lại yếu đuối như vậy, không sao coi đây như một trải nghiệm đi, rút kinh nghiệm để lần sau có thể chiến thắng, đừng buồn nữa mà,đừng khóc nữa tôi ơi, cố lên!

Cố lên bạn,t cũng cùng tâm trạng với bạn,thực ra thử sức chỉ là cái cớ để an ủi bản thân thôi,chứ ai mà chẳng mong muốn kết quả phải tốt hơn hay chí ít là đc may mắn hơn.Có thất bại r sẽ có thành công,biết đâu một cơ hội khác tốt hơn đang chờ mình.Hãy dành 1 ngày để buồn,để khóc cho vơi bớt mệt mỏi,sau đó hãy lấy lại tinh thần và tiếp tục bước :)
 
mỗi nhân viên cũng là một khách hàng, khách hàng đặc biệt.. không hiểu tại sao công sức đào tạo ra nhân viên, đào tạo tài năng của nhân viên rồi lại xa thải nhân viên?
quy luật có quá phức tạp không khi điều quan trọng là tiền, mà để có tiền thì làm việc, không phải tiền đáp ứng mọi nhu cầu của con người mà là việc làm, khi không có việc làm thì lấy đâu ra thu nhập? lấy đâu ra chi tiêu? lấy đâu ra những nhu cầu? lấy đâu ra thặng dư? lấy đâu ra gì để làm ăn với ngân hàng? nếu không đủ sống thì rơi vào khó khăn, rồi chồng chất khó khăn.. thắt chặt chi tiêu thì ích gì? sao không áp dụng các biện pháp tạo nhiều việc làm, kích cầu tiêu dùng TRONG NƯỚC... có thu nhập ắt chi tiêu đó là nhu câu...
chút ý kiến cá nhân..
 
Cuộc sống là thế mà bạn. Bạn có nhiều băn khoăn, bức xúc thế cũng phải, vì bây giờ đang vào tình thế khó khăn, đã khó thì bó cái khôn.
Câu hỏi của bạn có một số thuộc về vi mô, một số câu thuộc về vĩ mô. Doanh nghiệp cũng như nhà nước, có khi phải ưu tiên tầm nhìn xa (vĩ mô), có lúc phải quan tâm những vấn đề trước mắt (vi mô, tạm coi là vậy). Giờ làm sao phải sống còn đã, phải xoay sở đã, còn phát triển là chuyện sau này, phải giải quyết khó khăn trước mắt, bằng cách nào? Không có việc, không có doanh thu thì phải cắt việc làm, giảm chi phí, thu hẹp hoạt động, bảo toàn lấy đồng vốn...đó là việc bạn đang thấy.
còn vĩ mô thì xã hội lúc nào cũng cần tạo ra việc làm, tạo ra lao động, cần lao động có kĩ năng, cần có tiêu dùng. Vậy nếu các kĩ năng của nhân viên đã được đào tạo không được sử dụng (ở doanh nghiệp này) thì nó phải được sử dụng (ở nơi khác). Nếu không làm việc này, thì phải làm việc khác, phải có thêm kĩ năng khác để lao động,...xã hội vận động như thế. Mỗi người, mỗi doanh nghiệp đều nằm trong quy luật vận động đó. Chủ yếu là mình phải thích nghi.
 
Ngày thứ 2 của 7 ngày chờ đợi đã trôi qua và không có cuộc gọi nào. Không biết thứ 7, chủ nhật ngân hàng có làm việc không để còn đếm thời gian.
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,091
Tổng số thành viên
351,630
Thành viên mới nhất
lilpeejmerch
Back
Bên trên