Nhật ký viết chung

Có vẻ như mềnh đang đi sai đường..............
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn

Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.

Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình

Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.

Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay.

Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn, bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn, và đến khi thật sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được.

Lúc bé, tưởng đóng đinh thì đóng đinh, không thích thì là có thể nhổ, bây giờ cảm nhận được đinh có thể nhổ nhưng vết sâu vẫn còn.

Lúc bé, tưởng mình có thể thay đổi cá thế giới, giờ thấy được ngay cả 1 người còn chẳng có khả năng thay đổi. Có chăng, vẫn chỉ là tự thay đổi mình.

Lúc bé, cứ thích trở thành người phụ nữ phức tạp, tưởng thế là hay lắm. Giờ phức tạp đến độ không hiểu nổi mình, mới giật mình muốn trở thành một cô gái đơn giản, mà cũng chẳng được nữa rồi.

Lúc còn bé, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó. Giờ thấy mình quên đi nhiều người cũng dễ dàng, nhưng để yêu, mới khó làm sao.

Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Giờ thì biết yêu đến đó, rồi đi đó, như mưa bóng mây, hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan trọng nhất

Lúc bé rất sợ phải chết, nhưng bây giờ khi tôi lớn lên mới biết sự lãng quên còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều.

Lúc bé tưởng tượng rất nhiếu, và giờ đây khi lớn lên mới nhận ra chuyện cổ tích không bao giờ có thật.

Lúc bé mẹ nói yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại, giờ lớn lên chợt nhận ra, có những yêu thương chỉ cho mà không cần nhận lại.

Lúc bé mong mình lớn, giờ đây lớn rồi sao mong mình bé lại quá chừng

Lúc bé tưởng rằng yêu một người là sống vì người đó,giờ mới biết yêu một người là fải biết tự yêu lấy mình

Lúc bé tưởng sự sống và cái chết ở cách xa nhau lắm,giờ mới biết nó chỉ cách nhau một lằn chỉ mong manh

Lúc bé tưởng nói dối là xấu ,giờ mới biết lời nói dối đôi khi cũng giúp ích rất nhiều

Lúc bé tưởng rằng trung thực là điều tốt,giờ mới biết sống trung thực với mình thôi cũng là điều khó biết bao

Lúc bé tưởng rằng những gì đến rồi sẽ đi,giờ mới biết niềm vui đến thi qua mau,còn nỗi buồn đến thì cứ ở bên ta mãi

Lúc bé cứ tưởng rằng sau tình yêu sẽ là hôn nhân,giờ mới biết có những cuộc hôn nhân không cần tình yêu

Lúc bé tưởng hạnh phúc là điều gì đó xa xôi lắm,giờ mới biết hạnh phúc chỉ đơn giản là những thứ bình dị xung quanh ta,có chăng là mình đã không nhận thấy

Lúc bé tưởng nói quên là có thể quên được,giờ mới biết có những chuyện càng muốn quên thì nó lại càng ở mãi trong lòng

Lúc bé cứ mơ ước lớn lên sẽ trở thành người này người kia,giờ mới biết được trở thành chính mình mới là hạnh phúc nhất!

Lúc bé chơi trò cô dâu chú rể thấy đó là mơ ước, giờ mới thấy đó là thử thách.

Lúc bé tưởng cho đi là hết,là tiếc nuối, giờ mới thấy cho đi là hạnh phúc, là còn mãi.

Lúc bé buồn thì khóc, vui thì cười, thấy mọi thứ đều đơn giản... nhưng giờ mới thấy sao xa lạ quá, là muốn trở về lúc bé nhưng lúc bé thì lại muốn trở thành người lớn

Lúc bé cứ tưởng thế giới chỉ có 2 màu đen và trắng, con người chỉ có đúng hoặc sai. Lớn rồi mới biết còn màu xám nửa. thế giới chả có gì là đúng là sai hoàn toàn cả .

lúc bé, tưởng tình đầu là tình cuối. Giờ mới biết khi nó đã qua rồi ta mới nhận ra đó chỉ là tình đầu.

lúc bé, tưởng kiến thức đã được học sẽ theo mình mãi mãi. Giờ mới biết kiến thức là những gì còn sót lại sau khi đã quên!

Lúc bé tưởng ko có lý do ko thể buồn, giờ mới biết có lúc tự dưng buồn ko hiểu lý do.

Lúc bé tưởng có tiền là có tất cả, giờ mới biết có tiền đôi khi mất tất cả.

Lúc bé, nghĩ rằng tình yêu thật đẹp, bây giờ biết rằng tình yêu chỉ toàn là đau khổ........

Lúc bé,cho 10.000 là dư,giờ cho 1 triệu cũng ko đủ :D
Sưu tầm :​
Đúng là thời thơ ấu thật đẹp không lo toan , không buồn phiền, cuộc sống thật đẹp , có đôi lúc mình lại ước được trở về những ngày tháng ây ==>Nhưng đến giờ mình cũng đã hiểu không thể sống mãi trong những ký ức đẹp, mà phải đối diện thực tại ,đối diện với những khó khăn trước mắt , và hãy dùng hêt sức vượt qua trở ngại để đi đến thành công -->sau này nó lại trở thành 1 kỷ niệm đẹp (của cuộc đời chứ không phải của lúc nhỏ )
CỐ LÊN ,CỐ LÊN , CỐ LÊN NÀO !!!
 
Phía sau một cô gái là gì? Những lãng mạn sứt mẻ? Những thớ cảm xúc băm nhuyễn vào nhau, chả bao giờ phân định được là vui hay buồn? Hay những nỗi nhớ dai dẳng lúc âm ỉ, khi rực cháy, khiến tâm hồn chả bao giờ được bình thản vẹn toàn?
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
hôm nay liên hoan chia tay thằng bạn đi du học ở nga, thế là lại thêm 1 đứa ra đi tìm đường cứu nước:)), cơ mà thấy mà ghen tị lắm cơ, người ta đi du học mình thì lại ở lại quê nhà:(:)((. Nghĩ thấy nhanh thật, mới hôm nào mấy đứa còn đi ôn thi đại học, đi học thêm cùng nhau, suốt ngày chành chọe xem đứa nào làm bài nhanh hơn, làm đề được cao điểm hơn, mới hôm nào còn rục rịch làm hồ sơ, bàn luận trường này trường kia thế mà giờ đã năm 2 rồi. Bọn bạn trêu đi du học 6 năm thế về có khi có đứa đã yên bề gia thất rồi:)), uk, nghĩ cũng có khi lắm, khi thằng bạn nó về nó cũng được 25 tuổi rồi nhỉ, nghĩ mà thấy sợ thời gian quá, thấy thời gian trôi quá nhanh, chẳng muốn mình lớn lên chút nào. 6 năm, 6 năm sẽ dài nhưng cũng nhanh lắm đấy, giữ gìn sức khỏe và học tập tốt Hiếu nhé.:)
Hôm nay tình cờ biết được 1 nhận xét của 1 bạn vừa chuyển vào xóm mình về mình. bạn ý bảo trông mặt mình không dễ bị bắt nạt đâu, nghe xong tự nhiên vui sướng quá:)):)), cơ mà trông mặt mình thế thật à:-s:-s, nhưng mà mình thích thế, kiểu như nình tôi này, sợ chưa >:)>:)>:).=))=))=)), trước giờ toàn bị bảo mặt trẻ con cuối cùng cũng có 1 nhận xét người lớn 1 tí:)):)).
dạo này mọi thứ đang bị đảo lộn, mình chỉ hi vọng nó có thể quay trở về vị trí cũ trong thời gian nhanh nhất, đã hi vọng 1 hướng giải quyết tốt hơn nhưng không được, buộc phải đi theo hướng này vậy, hi vọng mọi thứ sẽ tốt. :):)
 
một ngày đã trôi qua và mình vẫn chẳng làm đc cái gì nên hồn. hôm nay đi gặp hội bạn cùng cấp 3 cũng không biết giờ đọng lại trong tâm trí là nỗi buồn hay niềm vui nữa. oải thật...đến giờ mà vẫn giậm chân tại chỗ. người ta thì đã lấy vợ và sắp có con đến nơi rồi, vậy mà mình thì vẫn chưa đâu với đâu!!! có lẽ mình đã thua, thua một cách khó hiểu. tại sao tâm trí lại nghĩ nhiều vậy nhỉ? cũng đã 1 thời gian khá dài để cho vào quá khứ, thế nhưng....khó thật
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,095
Tổng số thành viên
351,803
Thành viên mới nhất
tydotamtamli
Back
Bên trên